• last year
Review Phim - Phồn hoa quật khởi niên đại 90

Category

😹
Fun
Transcript
00:00 Chàng trai vừa nhìn đã biết phú bà ra tài bạc tỉ này.
00:02 Ba ngày sau sẽ táng ra bại sản lưu lạc đầu đường.
00:05 Cô đấu thầu công trình đập nước lớn sắp xảy ra chuyện rồi.
00:08 "Sao anh biết dự án này? Anh điều tra tôi à?"
00:10 Nhưng chàng trai chỉ nói cô điều tra là biết ngay thôi.
00:13 Quả nhiên, ngày hôm sau cô gái đã tới cảm ơn anh.
00:16 Còn tặng cho anh một chiếc ô tô, hóa ra chàng trai là xuyên không từ tương lai về.
00:20 Kiếp trước anh vốn là người giàu nhất cả nước,
00:22 nhưng con gái anh lại muốn tự tử vì cô bé cảm thấy trong mắt cha mình chỉ có tiền.
00:26 Lúc còn trẻ anh không chỉ là tên nghiện cờ bạc, mà còn định bán cả vợ và con gái để gán nợ.
00:31 Nhưng khi tên côn đồ đến đòi nợ thì không may người vợ đã chết.
00:34 Nên con gái mới thất vọng với anh như vậy,
00:36 nhưng trong lúc nguy cấp nhất anh đã lao lên đường tàu và đẩy con gái ra.
00:40 Nhưng anh lại không ngờ mình lại sống lại 20 năm trước.
00:43 Chàng trai lập tức thề rằng đời này phải đối xử tốt với vợ con.
00:46 Nhưng người vợ sớm đã mất đi lòng tin với người chồng cờ bạc thành tính.
00:49 Chàng trai quyết định phải kiếm tiền để trả nợ.
00:52 Anh thấy lão Lý trong thôn chuẩn bị mua đồng nát,
00:54 nhớ tới kết trước lão Lý bán appfit kiếm được một đống tiền.
00:57 Nên anh đã nghĩ cách mua lại số appfit này.
00:59 Có rồi, lão Lý, nơi này các chỗ thu mua hơi xa đó.
01:03 Thế này đi, anh bán 1.000 nửa cân cho tôi thế nào?
01:05 Nhưng mà cái này thì tôi không lấy, nặng quá.
01:08 1.000 nửa cân á?
01:09 Điên rồi à, đống đồ nát này cùng lắm là 400 đồng nửa cân.
01:12 Mấy thứ này bán trên chỗ thu mua cũng phải 2.000 nửa cân.
01:16 Cậu lấy được thì tôi bán cả luôn.
01:18 Thế cũng được.
01:19 Lỗ chút vầy.
01:21 Quách phàm uống rượu uống hỏng cả đâu rồi.
01:23 Hừ, mình phát tài rồi.
01:24 Ê ê, tôi bảo cậu nhá.
01:26 Dù chỗ thu mua không mua thì cậu cũng không được trả lại đâu.
01:28 Lão Lý, ân tài này của anh tôi xin phép nhận.
01:31 Sau đó quách phàm mở bài nhạc nổi tiếng nhất lúc ấy.
01:34 Quả nhiên, chẳng mấy chốc anh đã bị cả thôn vây quanh.
01:37 Các chàng trai cô gái đã bị bản tình ca thu hút tấp nập muốn mua ảnh về dán trên tường.
01:41 Cũng coi như là kiếm được số tiền 2 triệu đầu tiên.
01:43 Người vợ thấy chồng lần đầu tiên mang tiền về nhà, cũng đồng ý tin tưởng anh một lần nữa.
01:48 Sau đó quách phàm bày một quán bán ném vòng ở thôn và bảo vợ ở một bên thu tiền.
01:52 Quả nhiên lại kiếm được một số tiền lớn.
01:54 Không ngờ lúc này tên con đồ lại mang người tới gây rắc rối.
01:57 Còn bắt bí anh phải trả tiền bảo kê 1 triệu.
01:59 Thôn lượng, theo tôi biết thì tiền bảo kê quán nộp cho ủy ban thôn 1 tháng chỉ có 35.000.
02:04 Sao đến chỗ anh lên 1 triệu rồi.
02:06 Còn có vương pháp không?
02:07 Vương cái gì pháp chứ?
02:08 Bố tao là trưởng thôn, tao chính là vương pháp. Anh, nếu hôm nay không nộp tiền bảo kê, thì hàng này đừng bán nữa.
02:14 Người vợ thấy vậy vội khuyên anh đưa tiền cho xong chuyện.
02:17 Nhưng quách phàm vẫn bình tĩnh lấy ra một bức thư.
02:19 Ai ngờ tên con đồ thấy bức ảnh trong thư thì xững cả người ra.
02:22 Hóa ra quách phàm đã chụp được ảnh đồ trị của hắn.
02:25 Thấy tên con đồ chuẩn bị xé rách bức ảnh thì anh lại lấy ra một cuộn băng cassette.
02:28 Nói là anh đã thu toàn bộ quá trình vào trong đó.
02:31 Còn nói đài đã được kết nối với loa của thôn, dọa cho tên con đồ sợ đến mức quỷ xuống còn trả lại toàn bộ số tiền bảo kê mà hắn đã lấy của mọi người.
02:38 Cách bán hàng mới mẻ của quách phàm đã thu hút được sự chú ý của thiên kim nhà giàu nhất Giang Bắc.
02:43 Cô lập tức hợp tác với quách phàm, nhưng theo ký ức kiếp trước của anh, thì phú bà này đã phá sản thân bại danh liệt vì xây dựng đập nước.
02:49 Tên anh đã nói chuyện này với cô ấy, quả nhiên phú bà hôm nay vừa rời đi thì hôm sau đã quay lại.
02:54 Còn tặng anh một chiếc ô tô làm quà cảm ơn, đập nước nếu mà có chuyện gì thật, thì nhà tôi sẽ táng ra bại sản mất, tôi lấy mạng ra bù cũng không đủ đâu.
03:02 Triệu Tổng, nếu lần này cô thật sự đến cảm ơn tôi, thì tôi cũng có một chuyện cần cô giúp.
03:08 Nói đi có chuyện gì vậy, cô cho tôi mượn 3 tỷ năm, 3 tỷ năm á.
03:12 Nên là anh mượn tôi 3 tỷ năm, là để mở nhà hàng lẩu thôi sao?
03:17 Đúng thế, mục tiêu của tôi là mở một nhà hàng lẩu rồi phát triển thương hiệu của nó.
03:21 Sau đó lại tìm người nhượng quyền rồi mở các chi nhánh khắp toàn quốc.
03:24 Đến lúc đó nó sẽ trở thành chuỗi nhà hàng lẩu toàn quốc. Mở khắp cả nước.
03:29 Thiết kế này của anh tôi chưa thấy bao giờ, đội xây dựng bây giờ có thể làm được nó sao?
03:33 Nó còn đẹp hơn khách sạn Hương Giang.
03:36 Triệu Tổng, cô nói thế làm tôi cũng hơi ngại đó, cái khác thì cũng không có gì để nói.
03:41 Nhưng vị trí nhà hàng, sao anh lại chọn chỗ này vậy?
03:43 Nơi này là phố buôn bán của một ông chủ không có kinh nghiệm kinh doanh gì.
03:47 Địa điểm thì lại ở rìa thành tị nông thôn hoang vu hẻo lánh. Anh có chắc là sẽ có người đến đây ăn cơm không?
03:53 Triệu Tổng, phân tích bây giờ của cô đặt ở lúc này đúng là một kim thế máu.
03:56 Nhưng nếu tôi nói với cô, bành đai một gần đây sau này sẽ trở thành CBD mới của thành phố thì sao đây?
04:02 CBD, CBD là gì? CBD là trung tâm thương mại mới của thành phố.
04:07 Đến lúc đó, trong 2 năm, không, 1 năm thôi.
04:09 Xung quanh đây sẽ trở thành khối bánh khu bất động sản ngon được tranh giành.
04:13 Anh nói thật sao?
04:14 Lẽ nào anh ta có tin tức nội bộ gì thật?
04:17 Không chỉ thế, Triệu Tổng, nếu tôi khiến cô thành người giàu nhất cả nước.
04:20 Cô có tin không? Từ bây giờ trở đi, cô hãy mua lại cả khu đất kinh doanh đó.
04:25 Ý anh là cả khu đất kinh doanh?
04:27 Không, không chủ thế.
04:29 Khu nhà Tứ Hợp viện trong vành đai 2 ở Thượng Kinh.
04:31 Mua được bao nhiêu thì hãy mua bấy nhiêu.
04:33 Tòa nhà nhỏ kiểu Tây ở bến Thượng Hải, mua được nhiêu thì mua bấy nhiêu.
04:36 Nhà văn phòng ở Hoa Cường Bắc thành phố Quảng Thâm.
04:39 Lấy được càng nhiều càng tốt.
04:40 Ý của anh là mấy năm nữa, mấy khu đất ở các thành phố đó sẽ tăng giá ư?
04:44 Đúng thế, trong vòng 2 năm nữa sẽ tăng lên.
04:47 Quách Phàm, không phải nói là tôi nghi ngờ anh.
04:49 Từ lần trước bắt đầu từ công trình đập nước.
04:51 Sao anh lại biết nhiều chuyện như vậy? Anh rốt cuộc là người nào?
04:55 Thiên cơ không thể nói.
04:56 Triệu Tổng, chỉ cần cô làm theo tôi nói thì thành người giàu nhất cả nước cũng là chuyện dễ như lật tay.
05:01 Triệu Tổng đâu? Vừa nãy vẫn còn ở đây mà.
05:05 Cô ấy à, người bận rộn mạp về rồi.
05:07 Ăn cơm đi, anh B giúp em.
05:10 Sao vậy?
05:12 Sao anh biết Tiểu Hàm không đánh người?
05:15 Anh là bố nó, nó có đánh người ta hay không? Chả lẽ anh lại không biết.
05:20 Hơn nữa, lúc đó tình hình như vậy con bé chắc chắn là không đánh người.
05:24 Do người làm mẹ như em không làm trong trách nhiệm trách mắng con bé.
05:28 Cũng may có anh, nếu không bị bố mẹ hiểu lầm.
05:30 Thì con nó sẽ buồn tuổi đến nhường nào đây?
05:32 Trước kia là do anh không tốt là anh quá khốn nạn.
05:35 Làm ra những việc sai trái liện lụy đến mẹ con em.
05:38 Em yên tâm.
05:40 Những ngày sau này anh tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa.
05:43 Anh nhất định sẽ cho mẹ con em sống những ngày tháng tốt đẹp.
05:47 Để em và Tiểu Hàm có thể an toàn nấp sau lưng anh.
05:50 Anh sẽ chăm sóc cho hai mẹ con em thật tốt.
05:52 Bố mẹ xấu hổ, con nhóc nghịch ngợm, nhắm mắt lại không được nhìn.
06:00 Hôn nhiều chút con muốn xem.
06:02 Con nó vẫn ở đó kìa.
06:06 Em là con nó không ở.
06:08 Thì được, nghĩ hay lắm.
06:10 Phải xem biểu hiện của anh đã.
06:12 Được rồi, mau ăn cơm đi.
06:15 Mau ăn đi.
06:17 Đồ vô tích sự, hôm nay nó làm tao nhục mặt.
06:21 Phải cho nó biết tay mới được.
06:23 Tên giác sửa đó, bọn mình nhất định phải bắt được con vợ nó.
06:26 Muốn mở nhà hàng lẩu, mơ đi con.
06:28 Gọi cho tôn lượng bảo nó là anh đại vĩ muốn ăn cá.
06:32 Vâng ạ.
06:35 Thục đình, thục đình.
06:37 Thục đình, mấy thím có thời gian rảnh mà chị bảo tôi tìm tới rồi đây.
06:41 Cảm ơn cô nhá, xảo vân.
06:43 Trong hồ lô của cô bán thuốc gì vậy?
06:45 Mau nói cho bọn tôi biết với.
06:47 Quách phàm anh ấy.
06:48 Quách phàm.
06:49 Quách phàm lại đánh cô à?
06:51 Không có.
06:52 Mọi người là như này.
06:54 Tôi muốn mở một nhà hàng bán lẩu.
06:56 Quách phàm tôi không nghe nhầm chứ.
06:58 Anh mở nhà hàng lẩu á?
06:59 Đúng vậy.
07:00 Nhà hàng lẩu Hải Lao.
07:04 Ý trời ơi, Quách phàm.
07:06 Muốn người ta cười chất sao?
07:07 Anh muốn là ông chủ Á.
07:09 Tôi còn tưởng là anh lại đánh thục đình nữa đó.
07:11 Xảo vân tới tìm chúng tôi để ngăn cản đó.
07:13 Đúng vậy, đúng vậy.
07:15 Đồ bám váy vợ như anh không bán cả nhà đã là may.
07:17 Anh ta có lẽ là nghĩ nói dối như lúc trước lập cái nghiệp gì đó đó.
07:21 Thật ra là muốn lừa sạch tiền trong nhà để uống rượu rồi cờ bạc thôi.
07:25 Thảo vân, Quách phàm bây giờ đã thay đổi rồi.
07:27 Thục đình à, sao mỗi lần cô đều như vậy thế?
07:30 Được anh ta dỗ vài câu là cô lại tin tưởng.
07:32 Người như anh ta là chó không đổi được tính ăn cất.
07:35 Đúng đó, thục đình. Đừng tin anh ta nữa.
07:37 Đừng tin, anh ta là kẻ khốn nạn.
07:39 Ây, anh làm cái gì?
07:41 Nói anh mấy câu là muốn đánh người à?
07:43 Quách phàm, anh dám đánh đàn bà có còn là đàn ông không vậy?
07:48 Đúng thế, đúng, đúng đó, đúng thế.
07:50 Từng này là bao nhiêu thế?
07:54 Mấy cột tôi muốn thuê một nhân viên phục vụ.
07:56 Hôm nay, người đi phỏng vấn sẽ có 200.000.
07:59 Đi phỏng vấn là có tiền à?
08:01 Đúng vậy, đi là có.
08:03 Còn có chuyện tốt như vậy sao?
08:05 Quách phàm, anh đừng có mà lừa người.
08:07 Anh toàn lừa người thôi.
08:08 Tiền sẵn đây rồi, nếu không tin thì tùy thời có thể lấy.
08:11 Ngoài ra nếu vượt qua được kỳ huấn luyện,
08:13 thì sẽ được thêm 350.000 nữa.
08:15 Quách phàm, anh ở đâu kiếm được nhiều tiền như vậy?
08:17 Không lẽ lại đi đâu đó lửa lọc đấy chứ?
08:19 Cẩn thận tôi báo công an bắt anh vào tù đó.
08:21 Đúng, đúng, đúng.
08:23 Lỡ mà chúng ta cầm tiền bẩn của anh ta,
08:25 rồi bị bắt ngồi tù chung luôn thì sao?
08:27 Nhưng bọn mình chỉ làm công cho bọn họ thôi.
08:29 Đâu làm chuyện xấu gì đâu.
08:31 Đúng, đúng, đúng.
08:33 Một ngày kiếm được 550.000 đó.
08:35 Đúng rồi, nếu được nhận chính thức thì lương một tháng là mấy?
08:37 Một tháng là 2 triệu cộng với tiền hoa hồng.
08:39 Wow, 2 triệu,
08:41 Ấy, nó còn cao hơn công sưởng đó à.
08:43 Này từ từ, đợi đã.
08:45 Quách phàm, anh nói thật hay giả vậy?
08:47 Một tháng, 2 triệu.
08:49 Đương nhiên là thật rồi.
08:51 Nếu các cô vượt qua được huấn luyện,
08:53 được đó, anh trả trước lương thì tôi cũng không thành vấn đề.
08:55 Đúng đó, tôi muốn thử.
08:57 Anh nói xem là chúng tôi phải làm gì?
08:59 Quách phàm, anh đang làm cái quái gì thế?
09:03 Không phải là huấn luyện làm phục vụ.
09:05 Anh đây là làm siết khỉ à?
09:07 Đúng đó, nhân viên phục vụ không phải là
09:09 người đi lau bàn lau ghế sao?
09:11 Quách phàm, rốt cuộc là phải làm gì vậy?
09:13 Mấy cái này có liên quan gì đến nhân viên phục vụ à?
09:15 Ở à, em yên tâm.
09:17 Nhà hàng lầu của chúng ta không giống với nhà khác.
09:19 Chủ yếu là thái độ phục vụ tiên tiến.
09:21 Chúng ta không chỉ phục vụ khách hàng
09:23 mà còn cung cấp giá trị về cảm xúc cho họ.
09:25 Cảm xúc giá trị gì chứ?
09:27 Anh nói vớ vẩn, nhà hàng lầu không phải là nơi ăn lầu sao?
09:29 Mấy thứ này của anh không ăn được,
09:31 không được, không ăn được,
09:33 thì còn làm ra mấy thứ này nữa làm vớ vẩn.
09:35 Như vậy đi, tôi lấy ví dụ cho mọi người nhé.
09:37 Khi một khách hàng ăn sinh nhật,
09:39 thì nhà hàng chúng ta tất cả mọi người sẽ hát
09:41 chúc mừng sinh nhật cho khách hàng đó.
09:43 Nghĩ mà xem, nếu là cô khi được cả nhà hàng
09:45 chúc mừng sinh nhật, thì hãnh diện biết bao
09:47 vui vẻ nhường nào, đến khi ra ngoài
09:49 gặp người là kể ngay cả nhà hàng Hải Lao
09:51 đã chúc mừng sinh nhật mình. Các cô nghĩ thử xem,
09:53 đến lúc đó, một chuyền 10, 10 chuyền 100.
09:55 Tất cả mọi người trong thôn đều biết tới,
09:57 nhiều năm như vậy tên chồng nhà tôi
09:59 còn chả hát chúc mừng sinh nhật tôi được một lần.
10:01 Cái gọi là huấn luyện thật ra không khó.
10:03 Chính là xem sở thích cá nhân của từng người,
10:05 ví dụ như ca hát, nhảy múa,
10:07 dù sao thì cứ theo sở thích cá nhân mà làm là được.
10:09 Không giấu gì anh tôi là nữ cao âm duy nhất
10:11 của cả thôn đó.
10:13 Vậy tôi biết khiêu vũ nhảy cũng được lắm đó.
10:15 Ê, được đó.
10:17 Nguyện hình thức kinh doanh của nhà hàng
10:19 Lầu Hai Di Lao đưa về thời đại này.
10:21 Quả thực là một tấn công hiểu hiểu.
10:23 Xảo vân, tôi nghĩ Quách Phàm nhất định là có ý của anh ấy.
10:25 Quách Phàm, em nói với họ cho.
10:27 Đàn ông như anh không nói được lại với họ đâu.
10:29 Tiểu hàm sắp tan học rồi.
10:31 Anh đi đón con đi.
10:33 Đời này, đây là lần đầu tiên Thục Đình
10:35 giữ gìn mình trước mặt người ngoài.
10:37 Được, vợ à, ừ, cảm ơn em.
10:39 Đi về nhà, đi về nhà.
10:41 Được, vợ à, ừ, cảm ơn em.
10:43 Đi đây.
10:45 Xảo vân, đây là của cô.
10:51 Tiểu lâm, của cô.
10:53 Dựa vào gì cậu có thể tới nhà cậu ấy xem TV
10:55 mà tới lại không được.
10:57 Cậu muốn xem thì sao không tự về nhà mà xem.
10:59 Mẹ tớ nói rồi, nhà cậu nghèo rất mùng tơi.
11:01 Lấy đâu ra TV chứ.
11:03 Bố tớ nói bố cậu là con maman, nên không cho tới chơi với cậu.
11:05 Ồ thảo nào cậu chẳng có người bạn nào
11:07 trên trường cả.
11:09 Chẳng phải là maman, nhà tớ có TV.
11:11 Nhà cậu ta đến cả cơm cũng không có mà ăn.
11:13 Đồ lừa đảo, bọn tớ không chơi với đồ lừa đảo đâu.
11:15 Ai nói nhà chú không có TV vậy.
11:17 Tiểu hàm, về thôi.
11:19 Chúng ta về nhà xem TV màu.
11:21 Có TV màu ạ? Cháu chưa thấy bao giờ.
11:23 Cháu muốn đi xem, cháu muốn đi xem.
11:25 Cháu cũng muốn đi xem ạ.
11:27 Nhà chúng ta chẳng phải là không có TV sao ạ.
11:29 Yên tâm, bố nói có là có.
11:37 Xem TV màu thôi.
11:39 Xem TV màu thôi.
11:41 TV đâu ạ?
11:43 Tớ nói mà quách tiểu hàm là kẻ lừa đảo.
11:45 Bảo rồi, nhà họ lấy đâu ra TV chứ.
11:47 Quách Phạm, anh đúng không phải là người ma.
11:49 Bình thường lừa vợ thì cũng thôi vậy.
11:51 Con gái cậu còn nhỏ, cậu thế mà cũng lừa.
11:53 Anh bảo nói sau này về trường nhìn người ta kiểu gì.
11:55 Ông quách, TV màu hãng kỷ sĩ mà ông đặt đến rồi ạ.
12:03 Ông hãy ký tên và nhận hàng giúp cho ạ.
12:05 TV màu này cả thành phố chỉ có một cái.
12:07 Hàng đưa trễ tôi thành thật xin lỗi.
12:09 Để đó đi.
12:15 Wow, bố ơi, con muốn xem hồ lô biến.
12:21 Con muốn xem hồ lô biến ạ.
12:23 Wow, TV màu nhà tiểu hàm đẹp quá.
12:25 Đẹp hơn TV đen trắng nhà cậu đó.
12:27 Tớ muốn làm bạn tốt với tiểu hàm.
12:29 Uầy, tôi không nhìn nhầm đó chứ.
12:31 Đây là TV hãng kỷ sĩ mới nhất đó.
12:33 Là thật đó, đắt lắm nhỉ.
12:35 Nhìn đi, sắc nét quá, lại có màu nữa.
12:37 Tôi lớn từng này rồi mà chưa thấy qua
12:39 TV màu nào sắc nét nào như vậy.
12:41 Mọi người, nghe đây, chỉ cần mọi người
12:43 giúp tôi phát triển nhà hàng lẩu kiếm được nhiều tiền.
12:45 Đến lúc đó tôi sẽ tặng cho
12:47 mỗi người một cái TV màu.
12:49 Quách Phàm, anh nói tôi nhớ rồi đó.
12:51 Hôn cắp, nếu mình nhớ không nhầm triệu hân nhã hôm nay.
12:57 Nguy rồi, ái.
12:59 Quách Phàm, anh đi đâu vậy?
13:01 Tôi đang tìm kiếm sự nghiệp bất động sản của anh.
13:03 Bà chủ cô không sao chứ?
13:09 Triệu Tổng, Triệu Tổng tôi có chuyện muốn nói với cô.
13:11 Quách Phàm, sao lại là anh?
13:13 Quách Phàm, anh không muốn sống nữa à?
13:17 Triệu Tổng, tôi có một việc rất quan trọng
13:19 phải nói với cô.
13:21 Đột nhiên, chặn xe mình lại còn có chuyện
13:23 quan trọng cần nói.
13:25 Lẽ nào anh ta với mình, Tiểu Long anh xuống xe trước đi.
13:27 Vâng thưa bà chủ.
13:29 Tôi ở đây là cố ý đợi cô.
13:31 Quách Phàm, anh là người có vợ con.
13:33 Triệu Tổng, cô muốn tới
13:35 nhà máy gạch ở Ngoã Diêu Bảo à?
13:37 Sao anh biết?
13:39 Anh điều tra tôi à? Điều tra hay không, không quan trọng.
13:41 Quan trọng là cô phải tin tưởng tôi.
13:43 Tin cái gì? Tin tưởng tôi?
13:45 Tin tôi thì cô đừng đến đó.
13:47 Nếu không thì hậu quả không dám nghĩ tới đâu.
13:49 Ý của anh là tôi sẽ xảy ra chuyện à?
13:51 Anh từ đâu có tin này thế?
13:53 Cô kệ tôi từ đâu nghe ngóng được tin tức.
13:55 Dù tôi có nói, thì cô cũng không tin đâu.
13:57 Nếu lần trước tôi không lừa cô,
13:59 thì lần này tôi cũng sẽ không lừa cô đâu.
14:01 Tin tôi đi.
14:03 Nhưng hôm nay tôi phải đến Ngoã Diêu Bảo.
14:05 Mối kinh doanh này nhất định phải ký trong tối nay.
14:07 Triệu Tổng bình thường sẽ không đồng ý
14:09 gặp riêng khách hàng như này đâu.
14:11 Bình thường lạnh lùng lắm. Thằng nhóc Quách Phàm này có chiều đấy.
14:13 Như này đi, cô bảo tài xế
14:15 đưa nó tới tốc độ trên dưới 40 thôi.
14:17 Nếu không là có tai nạn đó.
14:19 Mình nhớ clip trước thấy trên báo chí nói xe của Triệu Hân Nhã.
14:21 Là vì vượt quá tốc độ
14:23 nên mới xảy ra tai nạn.
14:25 Quách Phàm, anh rốt cuộc là giấu tôi bao nhiêu chuyện vậy?
14:27 Không có, những gì tôi biết tôi nói hết với cô rồi.
14:29 Như vậy đi, anh đến công ty với tôi.
14:31 Chúng ta ba mặt một lời nói rõ với nhau.
14:33 Được.
14:35 Đưa tài liệu này tới Ngoã Diêu Bảo.
14:45 Vâng, bà chủ. Cô không đi nữa à?
14:47 Tôi có chuyện cần phải bàn bạc với Quách Phàm.
14:49 Cứ kệ tôi.
14:51 À, anh phải khống chế tốc độ xe vào khoảng 40 nhé.
14:53 Dù có xảy ra chuyện gì thì cũng lập tức gọi cho tôi.
14:55 Vâng, bà chủ tôi hiểu rồi ạ.
14:57 Tốc độ 40, xe ngon như này, lái chậm như dùa thì đúng là phí của mà.
15:07 Cũng chẳng có xe nào mình lái nhanh chút cũng sao đâu.
15:13 Triệu Tổng, đâm xe rồi.
15:19 Đâm thật ư, suýt chút thì đâm nhau với xe máy à.
15:21 Nếu không phải cô dặn tôi đi chậm chút,
15:23 thì có lẽ sau này tôi không thể gặp được cô nữa.
15:25 Sao anh lại biết chuyện đó?
15:27 Thường ngày, mình để kịp thời gian thì luôn bảo Tiểu Long lái nhanh một chút.
15:31 Nếu lần này mình cũng đi vậy thì lành ít giữ nhiều rồi.
15:35 Lại bị Quách Phàm nói chúng rồi.
15:37 Quách Phàm?
15:39 Anh rốt cuộc là ai?
15:41 Sao mỗi lần tôi gặp nguy hiểm thì anh luôn biết trước vậy?
15:47 Triệu Tổng, nếu tôi nói, kiếp trước tôi biết cô thì cô có tin không?
15:49 Nếu tôi nói, kiếp trước tôi biết cô thì cô có tin không?

Recommended