Tổng tài xinh đẹp không gả nữa tập 1

  • last year
Tổng tài xinh đẹp không gả nữa tập 1

Category

😹
Fun
Transcript
00:00 Cô gái biết được gia đình của bạn trai sắp chuyển đi, cho nên cô ấy vui mừng chạy đến muốn nói cho anh ta biết một tin tức.
00:05 Từ nay về sau, anh có thể không cần phải khổ cực làm việc nữa.
00:08 Không ngờ mẹ anh ta lại không đánh giá cao cô, còn nói cô là vì tiền nên mới chạy đến đây.
00:12 Cô gái thấy bà ta hiểu nhầm ý của mình vội vàng giải thích.
00:15 Mình đến đơn thuần chỉ là vì muốn chia sẻ tin tức tốt kia, không hề có ý nghĩ gì khác.
00:19 Cần cô phải nói sao?
00:21 Tôi nói cho cô biết, cô làm sao mà thông minh như vậy được.
00:24 Con trai của tôi sẽ không bao giờ ở bên cô.
00:27 Dư hạ, gia đình anh sắp chuyển đi rồi.
00:30 Anh có công việc tốt, cũng có tiền đồ tốt, nhưng em cái gì cũng không có.
00:35 Cho nên chúng ta chia tay đi.
00:37 Cô gái không dám tin vào mắt mình, cho rằng anh ta chỉ là đang nói đùa mình thôi.
00:41 Anh không nói đùa, anh với tiểu tình ở bên nhau rồi.
00:44 Hơn nữa cũng sắp đính hôn rồi.
00:46 Chúng ta đừng dây dưa nữa.
00:48 Cô gái tuyệt đối không thể nghĩ đến, chỉ vì có chút tiền sắp chuyển đi nơi khác,
00:51 bạn trai vậy mà lại muốn chia tay.
00:53 Chính cô đã cho anh ta ăn mặc, giúp đỡ anh ta có được vị trí trong viện nghiên cứu bảo hiểm.
00:57 Tất cả điều này đều bị anh ta lãng quên.
00:59 Quả không sai, sau khi thành công, liền rời bỏ ân nhân của mình.
01:03 Nhưng tôi thật sự không thể ngờ được, anh cũng là loại người này.
01:06 Dư hạ, người tìm đường lên cũng như nước tìm đường xuống.
01:09 Chúng ta không môn đăng hộ đối, vốn dĩ chúng ta không phải là người cùng một thế giới.
01:14 Đúng, chúng ta không môn đăng hộ đối.
01:17 Nhưng anh nhớ cho rõ, là anh không xứng với tôi.
01:20 Tôi khinh là cô không xứng với con trai tôi, nếu đã chia tay rồi, còn không mau cút đi.
01:24 Cô gái tức giận đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên mẹ anh ta bảo cô đứng lại,
01:28 tỏ ý rằng nếu đã muốn chia tay, thì phải chia cho rõ ràng một chút,
01:31 lúc cô gái đang nghi ngờ không hiểu gì.
01:33 Đây là cô và con trai tôi, số tiền đã dùng trong một năm yêu đương.
01:37 Tổng cộng là 2.532 tệ.
01:40 Cô mau lấy số tiền đó, trả lại ngay cho tôi.
01:43 Cô gái kinh ngạc nhìn xuống hóa đơn đều là chữ viết của bạn trai.
01:46 Cô bất động không nói nên lời, mẹ anh ta lại thúc giục lần nữa.
01:49 Cô gái phản ứng lại chỉ vào hóa đơn nói cái số tiền này đã từ rất lâu rồi.
01:52 Tiền cùng nhau bắt xe ăn cơm, hai người là thật sự muốn lấy lại sao?
01:56 Nhưng tên cha Nam nói,
01:58 "2.532 tệ này cũng không hề nhỏ, chúng ta thân thuộc đến vậy rồi.
02:02 Tôi sẽ xóa số lẻ cho cô, cô đưa tôi 2.530 tệ là được rồi.
02:06 Không được, 2 tệ cũng là tiền.
02:07 2 tệ có thể đi một chuyến xe bus rồi, 2.532 tệ một đồng cũng không thể thiếu.
02:12 Nếu bà bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa,
02:14 vậy thì con trai bà đã thiêu của tôi hết bao nhiêu tiền?
02:16 Có phải là nên tính một chút không?
02:18 Tiền gì, con trai tôi lúc nào cũng tiêu tiền cho cô.
02:21 Con trai bà, cả một năm qua, từ ăn mặc đến tiệc tùng công việc,
02:24 cho hỏi từ việc ăn cơm, cũng là dùng toàn bộ tiền của tôi.
02:27 Tính thế nào đây, cái này có thể tốn của cô hết bao nhiêu tiền chứ?"
02:30 Được, gặp phải hai mẹ con không biết xấu hổ,
02:35 cô gái cũng lưỡi đôi co với hai người họ.
02:37 Nhưng trước đây cô ấy có tặng cho tên cha Nam đồng hồ và trang sức đắt giá,
02:40 cần phải lấy lại, nhưng mẹ anh ta tiệt nhiên cho rằng,
02:43 đồ mà cô ấy mua chỉ toàn là hàng nhái,
02:45 bà ta nói nhà bọn họ chắc chắn không hề thấy quý giá gì,
02:48 liền bảo con trai lập tức trả lại.
02:49 Rất nhanh, anh ta đã đem đồ đến, tất cả đều ở trong đây,
02:53 từ nay về sau, chúng ta xem như không quen biết, tôi cầu còn không được.
02:57 Lúc đó mẹ của anh ta, lại lần nữa đưa tay ra đòi số tiền hơn 2.000 tệ kia.
03:01 "Được, tôi trả.
03:02 Ở đây có hơn 3.000 tệ.
03:04 Số còn thừa, chính là để bà mua thuốc.
03:08 Cô.
03:11 Sau khi cô gái rời đi, tên cha nam lại có thể cầm số tiền đó lên đếm một lượt.
03:15 Bà mẹ đứng một bên không ngừng vui mừng, bà ta nói chia tay là đúng,
03:18 nếu không bị người đàn bà kia ủy lại thì đúng là không thể được.
03:22 Đúng vậy, nếu không bởi vì cô ta,
03:24 thì con sớm đã trở thành dề quý của An gia rồi.
03:26 Con mau đi tìm tiểu tinh, đi bồi dưỡng tình cảm.
03:29 Miếng mồi ngon này nhất định không thể để mất.
03:31 Nhưng mà bọn họ không biết được rằng,
03:34 cô gái bị bọn họ đuổi ra khỏi cửa mới thật sự là tổng tài của tập đoàn An Thị,
03:37 cũng là thiên kim tiểu thư của An gia giàu nhất Hải Thành.
03:40 Chỉ vì mấy năm trước yêu phải một tên tham lam tài sản của mình,
03:43 cho nên mới che giấu thân phận yêu đương với một tên cha nam.
03:45 Vốn tưởng rằng lần này mình đã gặp đúng người,
03:47 không ngờ anh ta cũng là một kẻ phản bội thấy lợi quen nghĩa.
03:50 Sau khi cô gái vô cùng tức giận bước ra khỏi cửa,
03:53 bất ngờ đụng phải người bạn thân từ khi còn nhỏ.
03:55 Hà Thành Đình, sao cậu lại ở đây?
03:59 Nhà đầu, nghe nói cậu bị anh ta đá rồi,
04:02 cho nên anh trai cậu đây, tới ăn ủi cậu một chút.
04:05 Dừng lại, tôi với cậu không hề có quan hệ huyết thống nào.
04:08 Cậu sao được xem là anh trai tôi được?
04:10 Chúng ta là Thanh Mai Trúc Mã từ nhỏ,
04:12 tôi lớn hơn cậu một tuổi, đương nhiên tôi là anh cậu.
04:14 Đây không phải là trước đây cậu nhờ tôi,
04:16 ở nước ngoài mua chiếc phòng cổ đá ngọc bảo xanh này và đồng hồ sao?
04:20 Sao lại mang đi, tặng cho người đàn ông bám váy mẹ và mẹ của anh ta thế?
04:23 Trả lại cho tôi?
04:24 Làm gì thế? Trước đây, hào phóng đến thế, bây giờ lại bùn xỉn như vậy.
04:28 Bọn họ bảo đây là đồ giả, tôi dựa vào đâu mà đưa cho bọn họ chứ?
04:31 Giả?
04:32 Đây là đá ngọc bảo xanh giá tới 100 vạn, đồng hồ cũng 100 vạn,
04:36 bọn họ đúng là không có mắt nhìn.
04:38 Sao thế, cậu định bán chúng đi à?
04:40 Đúng vậy, còn tốt hơn bị họ coi là đồ giả.
04:42 Những đồ này cũng không dùng tới, còn toàn là đồ mới,
04:45 vứt đi cũng quá đáng tiếc, bán đi là tốt nhất.
04:47 Trước đây, nghe đại tiểu Thư An gia chúng ta nói,
04:50 bạn trai cũ của cậu ấy có biết bao nhiêu là ưu điểm.
04:53 Thật không ngờ, đại tiểu Thư An gia chúng ta cũng có lúc mắt nhìn không tốt.
04:57 Cậu đừng có mà hả hê, tức giận rồi sao?
05:00 Đừng tức giận nữa, chút nữa, anh sẽ đưa em đây đi ăn vài món ngon.
05:04 Cậu đừng tức giận nữa, đợi tôi với.
05:07 Tiểu Tinh, đây không phải là cửa hàng đồ cũ xa xỉ phẩm sao?
05:11 Em muốn mua trang sức, sao lại đến đây làm gì?
05:13 Chút nữa thì quên mất, đây là cửa hàng đồ cũ, thân phận không thể tiết lộ được.
05:17 Anh có biết không, thân phận của em bình thường có thể mua được không ít đồ đắt giá,
05:21 thường xuyên có vài thứ, chỉ dùng 1-2 lần liền vứt só rồi.
05:25 Rất lãng phí, cho nên mới thường xuyên đến đây bán đi.
05:29 Thì ra là như thế, em hôm nay có nhu cầu bán thứ gì sao?
05:32 Đương nhiên rồi, đó là chiếc túi em mới mua 2 ngày trước, hôm nay em muốn bán nó đi.
05:37 Nhưng mà, hôm nay thì thôi đi, chúng ta trước tiên đi mua vài thứ mới đã,
05:42 2 ngày nữa bán nó sau.
05:44 Như thế làm sao được, đến cũng đến rồi, chúng ta cứ bán nó trước đi, đi thôi.
05:48 An tiểu thư, cô chắc chắn muốn bán hết tất cả chỗ này sao?
05:54 Chắc chắn, giá cả cô cứ ra đi.
05:56 An dư hạ, sao cô lại ở đây?
06:01 Liên quan gì đến cô?
06:03 Đây chính là tên bạn trai cụ bám váy mẹ không có mắt nhìn của cô sao?
06:07 Là anh ta?
06:07 Dư hạ, chúng ta mới vừa chia tay, cô đã tìm thấy người mới rồi.
06:11 Cô có phải là, sớm đã cùng với anh ta ở với nhau rồi?
06:14 Đồ bị ổi, nghĩ là thấy ghê tẩm.
06:16 Tôi và Thành Đình, không phải là loại như 2 người, mối quan hệ cầu nam nữ.
06:20 Xoái cạ anh có biết An dư hạ đây, là 1 người vừa bị đá,
06:23 vừa là 1 con quỷ làm người ta phải khốn cùng không?
06:26 Biết thì sao, không biết thì sao?
06:28 Xoái cạ anh đừng có lớn dọc.
06:30 An dư hạ đây, nghèo bần cùng.
06:33 Nói không chừng, còn là 1 tên lừa đảo.
06:36 Tôi thấy anh ăn mặc như thế này, xem ra cũng coi là có chút nhan sắc,
06:40 làm việc tử tế chứ hà cớ gì phải dây dưa với loại như cô ta.
06:43 Tính ra dư hạ mà dùng tiền của tôi, vậy đó chính là vinh hạnh của tôi.
06:46 Không như 1 số người, tìm được chỗ tốt, vẫn còn phỉ bán dư hạ, thật đáng xấu hổ.
06:51 Hà Thành Đình, anh làm gì vậy? Giả làm người yêu của cậu đó.
06:54 Bọn họ sắp leo lên đầu cậu ngồi rồi, cậu nhìn được còn tôi không nhìn được.
06:58 Cô ta, là người tôi đã từng nếm qua, tại sao anh lại trân trọng đến thế?
07:01 Anh thử mắng dư hạ 1 câu nữa xem.
07:03 An dư hạ, sao lại đánh người? Là do 2 người sủa quàng, nên bị đánh.
07:09 An tiểu thư, xin lỗi cho tôi làm phiền 1 chút.
07:11 An tiểu thư, cô xem đây đều là đồ hiếm, cô còn muốn bán không?
07:15 Bán, dư hạ, những thứ này đều là đồ cũ, cô thật không biết xấu hổ,
07:19 còn mang đến đây bán ư đúng là không biết mất mặt.
07:21 Đúng vậy, dư hạ à cô mà thiếu tiền, thì cứ nói với tôi.
07:25 Nói không chừng, tôi còn có thể cho cô mượn.
07:27 Cô, mang 1 vài thứ đồ giả, đến tiệm nhà người ta đòi bán.
07:30 Da mặt cô thật sự rất dày đó.
07:32 Chủ tiệm, nói cho cô ta biết đá ngọc bảo xanh và đồng hồ là thật hay giả.
07:35 Chiếc đồng hồ này là đồng hồ nam đeo tay nam bá đặt phí lệ, giá trên thị trường là 200 vạn.
07:40 Còn đá ngọc bảo xanh này giá thị trường là 100 vạn.
07:43 Cái gì? Giá hơn 100 vạn, sao có thể như thế được?
07:46 An dư hạ, cô ta chính là thứ nghèo khổ, ra cảnh chẳng qua chỉ là nghèo khó tầm thương.
07:50 Cái này biết bao nhiêu tiền, cô là chắc chắn sao?
07:53 Rốt cuộc đây có phải đồ thật không?
07:54 Quý khách này, đây đều là đồ quý hiếm thật sự đắt giá,
07:57 tuyệt đối không thể giả được.
07:58 Xin lỗi, tôi đây còn có hóa đơn thanh toán và giấy kiểm định, những đồ này đều là hàng thật đúng giá.
08:04 Cô?
08:06 Có một vài người, vĩnh viễn không bao giờ biết được, bản thân đã mất đi những gì.
08:11 Không thể nào, những thứ đồ này đều là đồ cũ, căn bản đều không có giá trị.
08:15 Đúng vậy, dựa vào tài lực của dư hạ, làm sao có thể mua được đồ mới chứ?
08:19 Đồng hồ quý giá à, những thứ đồ này căn bản không đáng giá bao nhiêu tiền nhỉ?
08:23 Ước lượng một chút, chỗ này bao nhiêu tiền?
08:25 Được, ngoại trừ đá ngọc bảo xanh và đồng hồ gia, thì chỗ túi sách và trang sức này cũng đều là hàng hiệu.
08:30 Toàn bộ đều mới đến 9 phần.
08:32 Vậy tôi ước tính chút nhé, khoảng 200 vạn.
08:35 An tiểu thư, cô thấy giá cả thế này có được không?
08:38 Được, tiền chuyển vào thẻ này nhé.
08:40 Đợi một chút, cô chắc chắn đây đều là hàng thật sao?
08:45 Đều là đồ cũ cả, sao có thể bán đắt như vậy được?
08:48 Đều là thật cả, hàng hiệu giá như thế này đã rất công bằng rồi.
08:51 Giấy kiểm định đều ở trong đây, khó mà có thể giả được.
08:54 Nhưng mà Dư Hạ, cô lấy tiền ở đâu mà có thể mua được đồ đắt đếm như vậy?
08:57 Sao tôi phải nói với anh?
08:59 Anh Minh, anh đừng hỏi nữa.
09:01 Cô ấy, nhất định là, bí mật sau lưng anh,
09:04 qua lại với nam nhân khác, bọn họ cho cô ta tiền.
09:06 Dư Hạ, không ngờ, chúng ta vừa mới chia tay, cô liền đắm mình trong trị lạc rồi.
09:11 Đồ thần kinh.
09:12 Tiểu Hạ A, anh thấy, bọn họ chính là đố kỵ ghen ghét, cho nên mới ghen tị với em.
09:16 Không cần phải đôi co với loại não uống nước bọn họ.
09:18 Đi thôi, đi ăn cơm, đứng lại, nói ai ghen tị thế?
09:22 Tôi đường đường là tổng tài của tập đoàn An Thị, vô cùng giàu có, làm sao mà ghen tị được?
09:26 Đợi đã, cô nói, cô là ai? Tổng tài của tập đoàn An Thị.
09:31 Làm sao? Sợ rồi à?
09:33 Dư Hạ, cô ta nói, cô ta là tổng tài của tập đoàn An Thị.
09:36 Em có biết không? Không lâu trước đây em biết rồi.
09:39 Vậy em vẫn nhịn được sao?
09:40 Con người này, lúc rảnh rỗi, có thể thích xem một chút,
09:43 màn diễn hề giả rỗi này, em đó, vẫn là tình nghịch như vậy.
09:46 Tiểu Tinh, chúng ta không phải là đến bán túi sách sao?
09:49 Bán xong chúng ta nên đi thôi, vị khách quý này, cô bán túi gì vậy?
09:52 Cái này, chính là chiếc túi này. Tiểu Tinh mới dùng được không lâu, cô xem xem trị giá bao nhiêu?
09:58 Cô đưa cho tôi.
10:00 Già đều nổ cả rồi, vẫn còn mới sao?
10:03 Dư Hạ à, người ta, có thể là tổng tài của tập đoàn An Thị, trị giá hàng trăm triệu đó.
10:08 Có thể là, mua túi của đó.
10:10 Đúng.
10:12 Nó chính là túi sách cổ, càng cũ càng có giá.
10:14 Sao giống ai đó được, chỉ dùng túi bình thường?
10:17 Bây giờ tôi nghĩ thông rồi. Chiếc túi này rất tốt, tôi không bán.
10:21 Vị tiểu thư này, cô đừng không bán, chúng ta sẽ thương lượng giá tốt.
10:24 Trả đây, tôi chính là không bán. Vội vàng thế để làm gì vậy?
10:28 Sao vậy, túi của cô không có giá trị, sợ bị người ta kiểm tra ra sao?
10:32 Dư Hạ, cô đừng có động chân động tay với Tiểu Tinh, đừng đụng vào Dư Hạ.
10:36 Mọi người xem phim đã cực khổ rồi,
10:38 tiếp sau đây cô gái sẽ vả mặt tên cha nam và người phụ nữ tâm cơ như thế nào?
10:42 Tập phim hôm nay tới đây thôi, các bạn hãy ấn theo dõi để đón chờ các tập tiếp theo nhé!

Recommended